Trần Thị Thềm và những vần
thơ neo giữa cuộc đời
Xưa nay đã có biết bao
người phụ nữ làm thơ. Có người viết thơ để giãi bày, sẻ chia những tâm sự, nỗi
niềm. Có người lại ẩn mình kín đáo, thơ ca là nơi để tâm hồn nhạy cảm, sâu lắng
của họ nương náu và tìm cảm giác an yên.
Với nhà thơ Trần Thị
Thềm thì đó là những rung cảm tận cùng của một tâm hồn thi sĩ. Người con gái của mảnh đất Hà Nam ấy thực sự
đã mang lại cho người đọc một cảm xúc rất riêng biệt, khó gọi thành tên. Sau tập
thơ Âm vang ngày ấy đã để lại ấn tượng
sâu đậm trong lòng độc giả về một nữ nhà thơ dịu dàng mà quyết liệt thì với Neo đậu bến mơ Trần Thị Thềm dường như
mơ mộng hơn và cũng lắng đọng hơn. Nhà thơ đang muốn tìm một bến mới để neo lại
những cảm xúc lòng mình hay nói cách khác đây chính là cuộc hành trình kiến tạo
mới cho thơ ca của bà. Và nhà thơ đã thực sự chạm tới bến mơ của lòng mình qua
những bài thơ đẹp, giàu hình ảnh và có chiều sâu ngôn từ.
Thơ ca luôn là một cuộc
chơi thử thách lòng đam mê. Có ai đến với thơ mà không trở trăn suy ngẫm hay
thao thức kiếm tìm. Bằng những câu thơ khúc chiết, hàm súc nhà thơ Trần Thị Thềm
đã cho ta thấy sự nghiêm túc, nỗ lực của bà trong lao động nghệ thuật:
Tìm mãi không ra chẳng thấy nàng
Gặp rồi ghép mãi bởi đa mang
Văn chương mỏng mảnh non tiềm thức
Chữ nghĩa còn nghèo học dở dang.
Lòng
đam mê nghệ thuật chân chính không thể hiện ở hai chữ nhà thơ mà hiển lộ trong
chính những vần thơ đầy tâm huyết của người cầm bút sáng tạo. Tố chất thơ ca
cũng từ đó mà được minh chứng một cách chân xác nhất. Cho dù Trần Thị Thềm có
giấu đi bằng nghệ thuật ẩn dụ, ví ngầm nhưng người đọc vẫn có thể nhìn ra một
hồn thơ đầy đa mang, lắng đọng.
Viết về tình yêu dành cho thơ ca nhà
thơ Trần Thị Thềm khiêm nhường nhận “Văn
chương mỏng mảnh non tiềm thức” nhưng chính những vần thơ lại cho ta thấy
một nội lực viết mạnh mẽ và táo bạo của người phụ nữ này:
Vẫn ước làm thơ tăng nhựa sống
Nguyện cùng vở sách viết thêm trang
Nàng thơ tâm đắc ghi vào trí
Mượn bút suy tư chẳng bẽ bàng.
Có
lẽ không chỉ với riêng thơ ca đâu, mà đây chính là tính cách, là tâm hồn của nữ
thi sĩ. Dường như bà đã mang cả số phận, tâm hồn và thiên tính vào trong thơ
của mình. Mà thơ chính là nghệ thuật phản ánh chính xác nhất con người cầm bút.
Điều này người đọc đã cảm nhận được từ nhà thơ Trần Thị Thềm ngay từ tập thơ
đầu tay. Đó là một phẩm chất đáng quý, đáng trân trọng và đáng ghi nhận của một
người cầm bút.
Neo đậu bến mơ là tập thơ với nhiều thể loại, nhiều đề
tài và cũng rất nhiều cung bậc cảm xúc bởi đó là những cảm nhận, những trải
nghiệm và những suy tư, sáng tạo của nhà thơ. Trần Thị Thềm đã luôn biết cách
làm mới ngôn ngữ tư duy nhưng không mất đi giọng điệu riêng biệt của chính mình.
Điều đó minh chứng cho những nỗ lực không ngừng nghỉ của bà trên chặng đường
cầm bút. Vẫn là giọng thơ hoài cổ, man mác nhưng gợi hình ảnh và toát lên cái
tôi của người viết để bài thơ không sa đà vào tả cảnh như lối thơ cũ mà mang
một vẻ đẹp hàm ẩn.
Mưa rơi thánh thót bên thềm
Để ta ôm chặt nỗi niềm xa xưa
Nghẹn
ngào thổn thức hồn đưa
Lạc vào nhuốm ướt nước mưa lối về
Chiều
thu nhuộm tím tình quê
Hằn trong ký ức đam mê một thời
Một chiều thu nào đó mưa rơi, lòng người nữ sĩ thổn thức
với những nỗi niềm xưa cũ, từng giọt mưa như dòng dòng ký ức đan xen hiện về. Ở
một nơi viễn xứ hình bóng quê nhà nhập nhòa trong mưa gọi về bao nhiêu nỗi nhớ.
Nhà thơ như thấy được chính mình của những năm tháng cũ xưa cùng với đam mê
thuở ấy. Và dẫu cho hiện tại bây giờ là hạnh phúc hay buồn đau thì cái đam mê
thuở trước lại một lần nữa sống lại trong bà như nhắc nhớ, như thầm gọi. Đó là
sức mạnh của tiềm thức để nhà thơ tiếp tục viết lên những trang thơ, trang đời.
Và chính những phút giây ấy là cảm hứng bất tận để thơ ca cất cánh. Nỗi buồn sẽ
làm cho những vần thơ dễ được đồng cảm và đồng điệu hơn. Vì suy cho cùng, thơ
ca chính là tiếng nói cô đơn trong tâm hồn mỗi người cần được sẻ chia và thấu
hiểu. Nhà thơ Trần Thị Thềm đã đi đến được tận cùng ý nghĩa đó của thơ.
Thơ ca
luôn neo lại những tình cảm đẹp đẽ làm nên đời sống tinh thần của nhà thơ và
đại diện cho tâm hồn của họ. Với Neo đậu
bến mơ Trần Thị Thềm đã neo lại trong lòng bà những kỷ niệm, ký ức đáng nhớ
của một thời.
Con đường xưa hãy còn đây
Cây xoan vẫn đứng rụng đầy trắng hoa
Còn
đâu cái buổi chiều tà
Để tình lỡ hẹn, người đà sang sông
Sự dở dang của những mối tình luôn là đề tài làm nên
thương nhớ cho biết bao thế hệ người đọc. Và dẫu đây là câu chuyện của chính
nhà thơ hay bà đang viết cho bao mối tình khác thì Trần Thị Thềm cũng đã thành
công khi neo lại trong lòng người đọc cảm xúc rưng rưng tiếc nuối về một mối
tình đẹp đẽ mà không thành. Và sẽ có biết bao nhiêu người sẽ tìm được họ trong
những vần thơ ấy của bà. Và như thế, thơ ca không còn của riêng bà nữa mà đã
lan tỏa như chính sức mạnh thơ vốn có.
Người
mẹ là đề tài, là biểu tượng lớn trong thi ca. Và không nằm ngoài dòng chảy văn
học của những người viết cùng thế hệ mình, nhà thơ Trần Thị Thềm đã viết về
người mẹ liệt sĩ bằng những tình cảm sâu nặng, tri ân:
Mẹ đã khóc lúc đưa anh ra trận
Nhưng vẫn tự hào không ân hận
Mấy lần tiễn con đi không đứa trở về
Mẹ vẫn ngắm hình các anh lặng lẽ
Bấm đốt tay tính tuổi của mỗi người
Thơ ca mang tính hình tượng luôn đem lại cho người đọc
sự tưởng tượng phong phú, đôi khi nó vượt thoát ra bên ngoài mọi khuôn khổ, mọi
giới hạn để chạm đến những đỉnh cao nghệ thuật mới. Hình ảnh người mẹ bấm đốt
ngón tay tính tuổi cho những đứa con không còn trở về nữa có lẽ là một đỉnh cao
như thế. Văn học nghệ thuật luôn luôn kiếm tìm những sự độc đáo và có sức lay
động cảm xúc người đọc như hình ảnh thơ mà Trần Thị Thềm đã mang lại.
Sinh ra
và lớn lên ở Hà Nam, vùng đất có dòng sông Châu Giang đã đi vào lịch sử, văn
chương. Nhà thơ Trần Thị Thềm nay dẫu sống xa quê nhưng nỗi nhớ thương vẫn canh
cánh bên lòng. Vì lẽ ấy nên bút danh Châu Giang của bà như là một cách để bà
nhớ về quê hương, nguồn cội. Cuộc sống vẫn chảy trôi như một dòng sông khác.
Nhà thơ Trần Thị Thềm vẫn âm thầm lặng lẽ làm thơ cho đời như dòng sông quê vẫn
đêm ngày bồi đắp phù sa cho những bãi bờ trù phú. Neo đậu bến mơ sẽ thay lời tác giả để gửi gắm đến bạn đọc tình cảm,
tâm hồn và một bến mơ mà nhà thơ hằng
tha thiết.
Hà Nội mùa thu 2016
Nhà
thơ trẻ Kim Nhung
SẮC XUÂN
Xuân về khoe sắc cúc vàng mai
Ong bướm đong đưa múa lượn hoài
Cây bưởi ghen thầm chen nở ngát
Vườn đào khoe nụ thắm hồng phai.
Xuân Giáp Ngọ 2014
THÁNG BA
Tháng ba xuân cuối sắp sang hè
Phượng vĩ bên đường rực đỏ hoe
Hoa tím bằng lăng vờn đón gió
Cây bàng rợp bóng rộn lời ve.
Tháng 3 năm 2014
CÒN GHI ẤN
Dâng hương tưởng niệm trước đền Hùng
Cả nước gửi hồn ước nguyện chung
Mãi mãi cháu con ghi sách tích
Đời đời ơn nhớ đức vua Hùng.
Ngàn năm lịch sử còn ghi ấn
Lời Bác sắt son dạy vẫn còn
Ơn Đảng chỉ đường dân vững bước
Đền Hùng rực sáng ánh vàng son.
Ngày 10 tháng 3 năm 2014
NẶNG TÌNH THƯƠNG
Hà Nội xưa ba sáu phố phường
Tràng An thanh lịch nặng tình thương
Hồ Tây nước biếc thuyền du khách
Lăng Bác thành in mấy dặm trường.
Bạn hữu chơi thăm tình cảm nhớ
Rùa thiêng Quốc Tử đấng văn chương
Ai thăm chắc phải về thăm lại
Mới đủ đi quanh khắp phố phường.
CẢNH ĐẸP HỒ TÂY
Chiều xuân rủ bạn đến Hồ Tây
Trấn Quốc long lanh đẹp chốn này
Bảo Tháp tầng cao cây toả bóng
Thuyền du khách ngắm nước in mây.
Xuân sang trải nắng hồ vàng óng
Sóng bạc tung tăng cá lượn bầy
Khách đến thăm về lưu luyến nhớ
Trời ban có cảnh đẹp Hồ Tây.
TÌNH SÂU NẶNG
Tuy ở nơi xa vẫn nhớ quê
Bờ tre, bãi mía cạnh triền đê
Bên vườn rặng nhãn bao thơ mộng
Thày dạy, trường xưa, mái ngói che.
Giờ tuổi cao niên ngồi nhớ lại
Bồi hồi xao xuyến cứ mong về
Quê hương nuôi dưỡng tình sâu nặng
Làng xóm không quên cảnh đẹp quê.
ƯỚC MUỐN
Ước muốn đời luôn có nụ cười
Như vườn hoa thắm nở trên môi
Xua tan hết nỗi buồn sầu muộn
Cuộc sống dâng tràn những nét tươi.
DẠ VƠI ĐẦY
Con về thăm bố mẹ lần này
Đủ bốn chị em gái mới hay
Bắc ghế hái chè vui nói chuyện
Bên vườn cây bưởi cũng vui lây.
Cảnh quê sâu nặng âu là thế
Sức yếu, tuổi cao bố run tay
Năm tháng trôi đi không trở lại
Lên xe thương bố dạ vơi đầy.
BÃO SỐ 3
Gió qua rồi mưa cũng ngừng rơi
Mây lướt nhẹ trôi hửng nắng trời
Cây cối mừng thầm bão đã tạnh
Nào ngờ mưa đổ trút liên hồi.
Mẹ cười tập tục mưa đền bão
Tháng tám hàng năm vẫn thế rồi
Rửa hội hai mươi đền Bảo Lộc
Mồng hai tháng chín nhớ về Người*
*Là Bác Hồ
Ngày 20 tháng 8 âm lịch 2014
HƯƠNG BƯỞI
Đung đưa cây bưởi trước hiên nhà
Sáng dậy đàn chim ríu rít ca
Chiều xế bướm vàng khoe sắc lượn
Xuân về ngan ngát thoáng mùi hoa.
HƯƠNG TẾT MỚI
Tết đến mừng vui tới mọi nơi
Nhà nhà nhộn nhịp đón xuân tươi
Đàn bầu ai gảy ngân nga vút
Khúc hát người ngâm vọng lại lời.
Cảm hứng dòng thơ hương Tết mới
Hồn say câu chữ sắc xuân khơi
Nâng ly thi sĩ vang lời chúc
Rượu quý nhâm nhi dệt mộng đời.
Xuân Bính Thân 2016
TÌNH
NGHĨA THẮM
Chủ nhiệm mừng xuân tặng mấy câu
Hội viên cảm hứng đến tìm nhau
Thơ hay cất giọng ngân nga vọng
Rượu quý nâng ly chúc mạnh giàu.
Kết nối âm từ tình nghĩa thắm
Gieo vần câu chữ ý thơ sâu
Giao lưu huynh hữu ra về nhớ
Hẹn lại sum vầy những Tết sau.
Xuân
Bính Thân 2016
THẬT
ĐẮM SAY
Trời xuân lất phất nhẹ mưa bay
Nơi tổ hai mươi đã hẹn ngày
Thi sĩ Sài Đồng về hội tụ
Giao lưu huynh hữu đến sum vầy.
Thơ ngâm kết bạn sao vui quá
Rượu chúc nâng mừng thật đắm say
Ông chủ đa tài quê Vĩnh Phúc
Gia đình đầm ấm thật là hay.
Xuân 2016
TỰA GẤM HOA
(Tặng bạn thơ Phạm Văn Vượng)
Tình nghĩa sắt son thật đậm đà
Tuổi cao vẫn sáng đẹp làn da
Bốn con, bảy cháu lưu truyền thống
Một chốn mấy nhà nối nghiệp cha.
Anh việc bí thư luôn bận rộn
Chị chăm nội trợ đẹp trong nhà
Hôm nay nhớ lại vui ngày cưới
Kỷ niệm cuộc đời tựa gấm hoa.
Tháng 4 năm 2016
MỪNG NGÀY RA MẮT
CLB THƠ ĐƯỜNG LONG BIÊN, HÀ
NỘI
Tưng bừng rực rỡ nắng xuân tươi
Phúc Xá cờ hoa đỏ thắm ngời
Xướng hoạ thơ ca vang chiếu hội
Giao lưu chữ nghĩa ấm tình người
Thi nhân khắp nẻo đều hoan hỷ
Bạn hữu xa gần rộn rã vui
Khúc hát ngân vang mừng gặp mặt
Thơ Đường quyết định Quận trao rồi.
Ngày 27 tháng 3 năm 2016
VINH DỰ
Trường tôi đón tượng Vũ Xuân Thiều
Liệt sĩ anh hùng rất kính yêu
Tiêm kích phi cơ quân Mỹ cháy
Tấn công thần sấm pháo đài thiêu.
Điện Biên lịch sử trên không đó
Hà Nội kiên cường chuẩn mục tiêu
Hai bảy xuân đời thề quyết tử
Chiến công trang sử Vũ Xuân Thiều.
Ghi công ơn nhớ lưu con cháu
Tạc tượng trang nghiêm kính cẩn trên
Tái hiện tôn thờ đoàn đến tặng
Toàn trường vinh dự được mang tên.
Niềm tin bục giảng thầy trao dạy
Hy vọng học đường trí giỏi thêm
Kỷ niệm tháng tư ngày giải phóng
Noi theo gương sáng để xây nền.
Trường THCS Vũ Xuân Thiều được hội KHLS Việt Nam tặng
tượng và bảng ghi công tích anh hùng LLVT Vũ Xuân Thiều ngày 24 tháng 4 năm
2016.
BẠN VÀ THƠ
Niềm vui cầu nối hội thơ ta
Bắc nhịp hội thơ hẹn đến nhà
Xướng hoạ lên trang bài sang tứ
Gieo vần câu chữ nét tinh hoa
Keo sơn thi hữu tình vui vẻ
Gắn kết cùng nhau nghĩa thuận hoà
Gặp gỡ giao lưu luôn tiến bước
Thành công tác phẩm tháng năm ca.
ƯỚC THẢNH THƠI
Ngẫu hứng duyên thơ ngỏ mấy lời
Đông tàn, mai nở đón xuân tươi
Hè qua phượng đỏ ngày lâu cạn
Thu đến cúc vàng nắng sớm vơi
Bão táp lo toan thân chẳng quản
Phong ba bươn trải cố vươn đời
Con người đã hiểu quên hờn giận
Tuổi tác nay già ước thảnh thơi.
NGŨ HÀNH SƠN
Chợt nhìn Bảo tháp thấy xa vời
Cây phủ Ngũ Hành thấp thoáng vơi
Thiên tạo xây nên thành dãy núi
Non xanh khéo vẽ nhấp nhô đồi.
Nguy nga Kim điện nơi thờ Phật
Lộng lẫy thăm quan thoả ngắm trời
Tìm đến đất lành xem vạn vật
Vòng cung tàu lượn chẳng hề rơi.
ĐÔNG BUỒN
Hàng cây lặng lẽ đứng nghiêm trang
Cái rét mùa đông đã chuyển sang
Gió bấc mây đen vù thổi tới
Cây trơ trọi lá rụng cành bàng.
Mưa bay giá lạnh thêm tê buốt
Ong bướm không vờn ẩn náu luôn
Sáo nhạn bay đâu không lượn hát
Hồn thơ thiếu nhạn buổi đông buồn.
Mùa đông 2015
BỞI ĐA MANG
Tìm mãi không ra chẳng thấy nàng
Gặp rồi ghép mãi bởi đa mang
Văn chương mỏng mảnh non tiềm thức
Chữ nghĩa còn nghèo học dở dang.
Vẫn ước làm thơ tăng nhựa sống
Nguyện cùng vở sách viết thêm trang
Nàng thơ tâm đắc ghi vào trí
Mượn bút suy tư chẳng bẽ bàng.
THÀNH PHỐ TÔI YÊU
Màu xanh bát ngát tiếng thông reo
Vách núi bên khe uốn lượn đèo
Trùng điệp xao lòng bao lữ khách
Mộng mơ thành phố khoảng trời yêu.
Say mê Đà Lạt rừng hoa thắm
Núi cạnh nhà cao bức hoạ thêu
Đồi nhấp nhô hoa vàng lộc nhú
Thăm mà lưu luyến mải nhìn theo.
Đà Lạt tháng 6 năm 2010
MỪNG ĐẢNG TÁM LĂM TUỔI
Đảng ta sinh một chín ba mươi
Anh dũng kiên trinh để cứu đời
Đã tám lăm năm thuyền tới bến
Công ơn của Đảng sáng sao trời.
Việt Nam hội nhập dân an thái
Đất nước huy hoàng cảnh đẹp tươi
Mừng Đảng mẹ hiền thêm tuổi mới
Lòng dân tin kính mãi muôn đời.
Ngày 3 tháng 2 năm 2015
TIẾP MÃI BƯỚC NGƯỜI ĐI
Hội tổ chức chuyến thăm lăng Bác
Vào buổi gió may man mát heo khô
Bước lên xe lòng xao xuyến vô bờ
Tưởng nhớ lại cái ngày nhập ngũ.
Sau khi Mỹ leo thang bùng nổ
Bác gọi toàn dân tất cả sẵn sàng
Lớp thanh niên hồ hởi lên đường
Ra mặt trận góp công đánh giặc
Gian khổ, hiểm nguy luôn luôn rình rập
Vẫn vượt đèo, lội suối, qua sông
Dù bữa cơm chỉ có rau rừng
Luôn miệng hát bài ca chiến thắng
Có những lúc cùng ngồi im lặng
Để lắng nghe tin thắng trận ở rừng sâu
Cũng có người hò hẹn yêu nhau
Ngày thống nhất về làm lễ cưới.
Nhưng các anh, các chị không có ngày vui ấy
Đã hy sinh nằm lại chiến trường
Người mất, người còn, người đã bị thương
Dù bom đạn vẫn kiên cường vững trí.
Lớp thanh niên xung phong đi đánh Mỹ
Nay trở về cuộc sống đời thường
Góp sức mình xây dựng quê hương
Giớ các anh chị đã là bà, là cụ
Dạy dỗ cháu con hăng say phục vụ
Vẫn con tim, khối óc sáng ngời
Luôn ơn Đảng và Bác Hồ vĩ đại
Hứa với Bác chúng con chưa dừng lại
Theo con đường tiếp mãi bước Người đi.
VÀO THĂM QUÊ BÁC
Kim
Liên cảnh đẹp tuyệt vời
Tấm gương của Bác rạng ngời non sông
Làng
Sen nở búp sen hồng
Sinh Người đích thực con Rồng, cháu Tiên
Bôn
ba đi khắp mọi miền
Tìm đường cứu nước dựng nên cơ đồ
Ba
Đình vọng tiếng Bác Hồ
Việt Nam gìn giữ lá cờ Đảng trao
Toàn
dân ta rất tự hào
Bác Hồ như thể vì sao sáng ngời.
NEO ĐẬU BẾN MƠ
Hoa
đào nở rộ đung đưa
Xuân gieo mầm biếc gió xua sương mờ
Thuyền
thơ neo đậu bến mơ
Mênh
mông trong mộng đón chờ hương xuân.
Xuân 2015
ĐỪNG
VƯỢT ẨU
Ông
bà vai khoác ba lô
Dắt thêm mấy cháu chuyện trò râm ran
Sáng
đưa đến lớp, chiều tan
Vui như ngày hội cảnh quan rộn ràng
Cách đây mấy chục xuân sang
Ba lô gùi nặng sẵn sàng Trường Sơn
Dốc
cao, vực thẳm chẳng sờn
Cheo leo vách núi không chồn bước chân
Hòa
bình trở lại thường dân
Lo cho
con cháu tình quân vẫn còn
Ba
lô đưa cháu thay con
Dốc cao không có nhưng còn ngã tư
Vượt
đường không phút chần chừ
Cháu, ông đi bộ bỗng vù xe qua
Đang
tâm lao thẳng ông già
Luật đâu bỏ hết, lao ra quá liều
Làm
ông loạng choạng, liêu xiêu
Không dừng đỡ dậy làm điều cho qua
Bỏ
qua đạo lý thật là
Gãy chân cháu nhỏ, người già xoạc mông
Nhìn
ông ai cũng buồn lòng
Giao thông đúng luật vô cùng phải nghiêm
Trẻ
già ta phải nhường khiêm
Ngã tư đèn đỏ hãy nên tạm dừng
Xin
đừng vượt ẩu lung tung
Xảy ra tai nạn đều cùng thương vong.
CƠN MƯA MÙA HẠ
Bốn phương mây phủ kín dần
Chân trời còn lại một phần hoàng hôn
Chung cư mấy cánh diều con
Vút theo chiều gió vẫn còn lượn quanh
Gió bay xào xạc lá cành
Chú cò lạc lõng bay nhanh tìm đàn
Phía tây tắt ánh nắng vàng
Cầu vồng bảy sắc vắt ngang lưng trời
Ào ào, sầm sập mưa rơi
Một cơn rồi tạnh màn trời hiện ra.
MONG THU LÂU TÀN
Trời thu mây phủ sương giăng
Gió heo may lạnh ánh trăng cuối trời
Giật mình thu đến bên tôi
Xua đi năm tháng cuộc đời can qua
Thời gian mong chậm nữa ra
Cho hoa kết trái, thu ta lâu tàn.
Mùa thu năm 2015
HỮU TÌNH TRANG THƠ
Quê hương uốn lượn sông Châu
Cùng nhau ta được chung cầu nên quen
Anh nghe em kể mà xem
Ngày xưa ai đặt cầu tên rõ rành
Một thời chống Mỹ chiến tranh
Cầu Sắt, cầu Họ súng canh sẵn sàng
Qua cầu An Tập hiên ngang
Cầu Bùi, cầu Chủ đi sang Vĩ Đồng
Châu Giang uốn lượn xanh trong
Trưa hè bơi lội, lướt vòng thuyền câu
Đôi bờ ngô mía xanh màu
Lũy tre bao giữ trao câu ân tình
Tranh tô vẻ đẹp quê mình
Dòng sông, bến nước hữu tình trang thơ
Mẹ xưa lặn lội thân cò
“Eo xèo mặt nước”bến đò lưu danh
“Nuôi năm con”sóng gập ghềnh
“Mom sông”ngày ấy sử xanh vẫn còn
Giang Khê tạo hóa núi non
“Lục hình ở giữa có hòn núi cao”
Quê giờ Bình Lục đẹp sao
Con đường cao tốc thay vào giấc mơ
Bên đường rực đỏ màu cờ
Xã, thôn văn hóa từng giờ đổi thay
Nhà cao san sát tầng xây
Ô tô, xe máy hàng ngày tiếng ga
Vẳng nghe tiếng mẹ ơi à
Còn in dáng mẹ “thân cò mom sông”
Nhớ công tần tảo thay chồng
Sông gom hy vọng xoay vòng thế gian.
TÌNH XUÂN RỘN VỀ
Xuân về chim ríu rít ca
Đất trời, non nước chan hòa sắc hương
Đào mai trước gió du dương
Đưa hồn vào giấc thiên đường mộng mơ
Dệt muôn cảnh đẹp trang thơ
Quê hương ngày mới đang chờ tương lai
Mùa xuân cầu ước lộc tài
Khỉ vàng đã tới trao bài thơ xuân
Chậu hoa ly nở trước sân
Hương xuân ngan ngát tình xuân rộn về
Bính Thân khí thế say mê
Giao thừa hoa pháo tràn trề sắc xuân.
Giao thừa 2016
BÀI CA LONG BIÊN
(Viết về tác giả Bài ca Long Biên)
Lần đầu gặp thấy anh người bình dị
Nhưng đâu ngờ đáng quý ở thế gian
Tâm hồn anh tỏa ánh sáng ngập
tràn
Là tiếng âm thanh của cây đàn trầm bổng
Thơ sáng tác hòa cùng giao hưởng
Người lính năm xưa lý tưởng chẳng mờ phai
Nghĩ tới cái chung chẳng phải riêng ai
Thơm ngát hương như rặng bưởi vườn nhài
Tỏa hương sắc cho mọi người thưởng thức
“Bài ca Long Biên”ghi sâu lời
rạo rực
Người nghệ sĩ ơi! Đích thực của đời thường
Những nốt nhạc lòng còn mãi giăng vương
Tuổi đã thất tuần anh vẫn người bình dị
Tóc đã đổi màu nhưng lý trí còn xuân
Đem ca khúc dân yêu hay hội thơ cần
Không ngần ngại mang cây đàn phục vụ
Cây đàn đơn sơ nhưng lời thơ lý thú
Cựu chiến binh không lưỡng lự với mọi người
Dâng lời ca cho cuộc sống vui tươi
Anh thật xứng khi mang tên Đức Hiệp.
ĐỀ
HUỀ THÚ VUI
Lộc
vừng nảy búp non tơ
Này đây hồng cúc cũng vừa độ xinh
Phong
lan trước gió bập bềnh
Sanh, đa bên cạnh cây quỳnh, cành giao
Chậu
bên chúm chím nụ đào
Đông về e ấp đợi chào xuân sang
Trên
giàn chim khướu hót vang
Chào mào, chòe lửa rộn ràng tri ân
Còn
loài quen với chủ nhân
Vẫy tay gục, cúi năm vần gáy theo
Cảnh
chơi thú vị bao điều
Núi non, bể cá sớm chiều lượn bơi
Khách
thơ bầu bạn thăm chơi
Trà ngon vịnh cảnh đôi lời sẻ chia
Hàng
ngày bận rộn say mê
Hội sinh vật cảnh đề huề thú vui.
ƠN
THẦY TẠC DẠ
Ngày đầu tới
lớp bùi ngùi
Cô thầy cởi mở tươi vui đón vào
Con còn e ấp
nghẹn ngào
Một thời thơ trẻ con nào dễ quên
Thầy cho kiến
thức xây nền
Con chăm học tập lớn lên từng giờ
Trở thành trò
giỏi đâu ngờ
Không gì bằng được ước mơ điểm mười
Tuổi thơ rộn rã
tiếng cười
Lớn lên luôn nhớ những lời thầy khuyên
Thầy cô tận tụy
dịu hiền
Truyền cho kiến thức xây niềm ước mơ
Giang tay chèo
lái con đò
Đưa đoàn tuổi trẻ đến bờ vinh quang
Ơn thầy tạc dạ
con mang
Quyết tâm rèn luyện ngày càng tiến xa.
CỨ
ĐẮM SAY
(Viết
sau khi đọc xong tập thơ Tiếng Thu II)
Tiếng Thu tỏa
ánh nắng vàng
Cho ta say đắm ngỡ ngàng như mơ
Lần đầu giới
thiệu tập thơ
Mênh mang lưu luyến vần thơ yêu đời
“Bao giờ cho
đến tháng mười”
Vọng sâu tâm trí những lời du dương
Trải qua sóng
gió đời thường
Đắng cay, bùi ngọt vấn vương đợi chờ
Gửi hồn vào
những vần thơ
Từ
nhiều tác giả mong chờ dựng xây
Tiếng Thu xem
cứ đắm say
Trải lòng năm tháng tràn đầy ước mơ.
CUỘC
SỐNG NGÀY ĐỔI MỚI
Chiều hoàng hôn dần tắt
Tiếng còi xe ra vào
Điện lấp lánh như sao
Dòng người đi xuôi ngược
Hối hả mau chân bước
Nhộn nhịp cảnh làng quê
Tiếng chuông chùa vọng lại
Uôm uôm vang ếch nhái
Xào xạc lũy tre làng
Buổi tối đang rộn ràng
Chợt tiếng kêu lạc lõng
Thả vào không gian rộng
Mấy chú vạc bay ngang
Các các kêu gọi đàn
Xuyên qua màn trời trống
Cậu cún vàng canh cổng
Gâu gâu như đón người
Chao lượn mấy chàng dơi
Vòng quanh bay tìm muỗi
Bên góc vườn chị bưởi
Đứng lặng im ngắm nhìn
Điện thắp sáng bật lên
Truyền hình dùng kỹ thuật
Bấm loạn đủ các kênh
Hòa lẫn tiếng phát thanh
Xã thôn nêu thành tích
Cảnh quê giờ thanh lịch
Quây quần trong bữa cơm
Nồi hầm thịt mỡ thơm
Máy xay tiêu pha mắm
Nhiều đồ dùng tiện lắm
Bố nói xong tươi cười
Tha hồ sắm con ơi
Cuộc sống ngày đổi mới.
MƯA
THU
Mưa rơi thánh
thót bên thềm
Để ta ôm chặt nỗi niềm xa xưa
Nghẹn ngào thổn
thức hồn đưa
Lạc vào nhuốm ướt nước mưa lối về
Chiều thu nhuộm
tím tình quê
Hằn trong ký ức đam mê một thời
Lần tìm những
chặng đầy vơi
Trải dài sóng gió dòng đời đã qua
Đổi màu mái tóc
sương pha
Mảnh trăng treo bóng chiều tà gọi thu
Tim còn văng
vẳng lời ru
Bâng khuâng in ấp vọng từ xưa xa
Buồn vui gợi
nhớ trong ta
Mộng xưa lưu giữ làm quà mưa thu.
Tháng
8 năm 2015
LẼ
SỐNG
Truyền thống ông cha dạy nhìn xa trông rộng
Có tầm nhìn trong lẽ sống thứ tha
Biết phân biệt dở hay, tôn kính thật thà
Khi danh toại không quên tình huynh đệ
Phải xa quê, tuy già nhưng không phế
Luôn chắt chiu cho thế hệ tiếp noi theo
Dẫu gian lao vươn qua khỏi đói nghèo
Đi muôn ngả vẫn tìm về quê mẹ
Giọt nước ao nuôi dưỡng ta từ lúc bé
Truyền thống bao đời dòng họ học theo
Dù sóng to, vẫn giữ vững tay chèo
Qua giông tố gắng buông neo rồi cập bến
Sống sao để mọi người luôn kính mến
Đạt lý thấu tình có dưới phải có trên
Muốn xây cao chủ yếu phải giữ nền
Có sức mạnh giữ gìn thiên niên kỷ
Gặp hiểm nguy vững tâm bền chí
Bão tố cuộc đời, trời sáng lại hiện ra
Đoàn kết một lòng lời Bác đã dạy ta
Biết lẽ sống điều ông cha truyền lại.
CHIẾN
CÔNG LẪY LỪNG
Bầu
trời Tổ quốc Việt Nam
Các anh bảo vệ bình an từng giờ
Xuyên
mây vượt gió phi cơ
Nhuộm màu đất nước ngọn cờ tung bay
Ai
người quyết tử tầng mây
Ai người bắn cháy phanh thây quân thù
Trên
không bão đạn mây mù
Câu thề bất khuất lời ru ghi lòng
Hỡi
anh chiến sĩ phi công
Đã từng chiến đấu trên không năm nào
Máy
bay Mỹ cháy lộn nhào
Tên anh lừng lẫy khắc vào sử xanh
Việt
Nam thống nhất lưu danh
Tấm gương ngời sáng tên anh mãi hồng
Trái
tim thấm mốc non sông
Hòa cùng dân tộc chiến công rạng ngời.
NGÀY
QUỐC KHÁNH 2-9
Mặt trời rực
ánh vừng đông
Khắp miền rực bóng cờ hồng tung bay
Lửa thiêng vọng
lại còn đây
Hào quang tỏa sáng nhớ ngày ban mai
Bốn lăm, tháng
chín, mồng hai
Tuyên ngôn độc lập tương lai ửng hồng
Bác Hồ kêu gọi
non sông
Đồng bào cả nước đồng lòng hô vang
Bác là ánh sáng
hào quang
Tìm đường cứu nước, dẫn đường dân ta
Cờ bay quanh bóng
cha già
Ba
Đình vọng mãi bài ca hào hùng
Công ơn Đảng -
Bác ghi lòng
Việt Nam Tổ quốc thành đồng quang vinh
Nhà nhà xây
dựng văn minh
An ninh đoàn kết gia đình yên vui
Khắp nơi nô nức
tiếng cười
Nghĩa tình trọn vẹn người người dựng xây
Đàng hoàng đổi
mới là đây
Nhớ ngày Quốc khánh cờ bay khải hoàn.
Ngày
2 tháng 9 năm 2016
TÌNH
LỠ HẸN
Nhà em ở quãng
đường trong
Đi qua lối ngõ đoạn vòng gặp nhau
Một thời thủa
ấy đã lâu
Cùng nhau tát nước nhịp gầu chung đôi
Dưới trăng đùa
giỡn vui cười
Duyên thầm đã bén lứa đôi mừng lòng
Gặp nhau đôi má
ửng hồng
Long lanh ánh mắt cho lòng nhau say
Tình xuân như
đã tràn đầy
Được tin nhập ngũ đến ngày anh xa
Bên em hết buổi
chiều tà
Cầm tay bịn rịn nói ra thẹn thùng
Nghẹn ngào trao
chiếc khăn hồng
Ngập ngừng anh muốn trải lòng cùng em
Xóm thôn thấp
thoáng ánh đèn
Chia tay đôi ngả đường quen đi về
Tim còn ấp ủ
lời thề
Trải qua năm tháng bộn bề đổi thay
Con đường xưa
hãy còn đây
Cây xoan vẫn đứng rụng đầy trắng hoa
Còn đâu cái
buổi chiều tà
Để tình lỡ hẹn, người đà sang sông.
MỘT
THOÁNG CHIỀU THU
Ngày thu man
mát xế chiều
Để ta ôm ấp bao điều suy tư
Bâng khuâng
trong thoáng chiều thu
Nhờ thơ thổ lộ tâm tư giãi bày
Cuộc đời xoay
chuyển đổi thay
Đưa hồn vào mộng những ngày xa xưa.
Mùa
thu tháng 8 năm 2016
THƯƠNG
EM
Ngày đông mong
nắng rang chiều
Thoảng đưa hương gió mang nhiều heo may
Đông về cây ngủ
đắm say
Lá che ấp nhụy đợi ngày sang xuân
Thương em bùn
lội ngập chân
Áo bông chưa đủ ấm lần thịt da
Thấy mà lòng dạ
xót xa
Mong trời ấm nắng cho ta đỡ buồn
Và đừng nổi gió
mưa phùn
Để em ta cấy lội bùn ấm chân
Dù thương em
đến trăm lần
Nhưng mùa đông vụ quen dần nhà nông.
KHÁNH
AN TỎA SÁNG
Thăm Sài Đồng một chiều đông nhẹ gió
Mừng đại hội toàn dân cờ đỏ tung bay
Văn nghệ Khánh An tỏa sáng đổi thay
Chương trình biểu diễn dựng ngay bên đường
Giọng cô MC ấm áp dễ thương
Tiếng loa truyền thanh khẩn trương
đến từng ngõ phố
Ông chủ tịch phường và người đại diện các tổ
Ông bí thư cùng lãnh đạo các ban ngành
Lời giới thiệu hòa vào với âm thanh
Giàn giao hưởng tiếng vang lên rộn rã
Điệu múa nhịp nhàng xòe tà áo tứ thân
Ấm giọng hát những bài ca quan họ
Đời sống nâng cao có Khánh An trong đó
Nay trưởng thành cùng hoạt động đã vươn lên
Qua mười năm gian khó vẫn giữ nền
U sáu mươi với nét duyên còn khỏe
Giọng trong trẻo làn điệu chèo tươi trẻ
Dưới khán đài bà con thì thầm thỏ thẻ với nhau
Tuổi tuy cao nhưng lớp trẻ phải học theo
Có ngâm thơ, dân ca, vũ điệu, múa chèo
Còn vương vấn bao người xem đêm ấy
Chủ tịch phường ủng hộ, khen nói vậy
Nét cười tươi phấn khởi dậy trên môi
Món tinh thần không thể thiếu của mọi người
Văn nghệ Khánh An mãi rạng ngời tỏa sáng.
TÌM VỀ ÁNH SÁNG
Học làm thơ ấp ủ đã lâu rồi
Nhưng vẫn rụt rè câu từ non hẹp lắm
Song lúc đó con tim chưa mang nặng
Rồi ngập ngừng lòng tự nhủ mình thôi
Truyện Kiều xưa tuổi trẻ được đọc rồi
Nguyễn Du ghép câu từ sâu sắc quá
Thơ lục bát như phép màu mới lạ
Tôi rất yêu, thấm thía cảm vậy thôi
Qua bao năm trăn trở với dòng đời
Những sóng gió khiến tôi gần quên lãng
Tuổi sáu mươi tôi tìm về ánh sáng
Là tiếng lòng ghi bước tiếp của đời tôi
Dù thời gian mai mốt sẽ qua trôi
Cũng sẽ hết nhưng để lại kỷ niệm gì lúc sống
Thơ đã cho tôi biết bao là ước mộng
Thi đàn Việt Nam trao tặng kỷ niệm chương
Được giao lưu huynh, hữu lúc đời thường
Mong được chọn bài in trang Đại thi toàn quốc
Mừng khấp khởi trong niềm vui mơ ước
Cho tuổi già thêm ý nghĩa Thi đàn Việt Nam ơi
Được in bài là gửi cả hồn tôi
Vươn tới đích chọn con đường tiến thẳng
Qua mưa gió gặp khi trời hửng sáng
Nguyện cùng thơ gom nhặt chữ góp nên trang.
MỪNG XUÂN ƠN ĐẢNG
Xuân về nở thắm ngàn hoa
Mầm xanh chồi biếc đượm đà hương cau
Gió đung đưa mướt giàn trầu
Bướm ong bay lượn hòa màu nắng xuân
Mừng xuân, mừng Đảng muôn phần
Vọng vang lời Bác ân cần thiết tha
Thấm sâu tâm trí dân ta
Việt Nam đổi mới bài ca đi cùng
Đồng lòng theo Đảng tiên phong
Mai đào khoe sắc cờ hồng tung bay
Lời ca năm mới thơ hay
Gieo vào cuộc sống mê say tình người
Giữ gìn non nước đẹp tươi
Nhà nhà hạnh phúc tiếng cười vang xa
Quân dân đoàn kết chan hòa
Công ơn Đảng - Bác bao la biển trời.
MÙA XUÂN VÀ NGƯỜI LÍNH
Tình xuân cảnh đẹp tràn đầy
Xuân gieo mầm ngọc đó đây rộn ràng
Mùa vui trải ánh nắng vàng
Ngàn hoa khoe sắc mênh mang đất trời
Ơn anh người lính trùng khơi
Bồng bềnh sóng gió chơi vơi mạn tàu
Quê hương gửi chúc đôi câu
Toàn dân ghi nhớ ơn sâu nghĩa tình
Biển trời anh giữ yên bình
Cho đàn én lượn, đào xinh trước thềm
Bài ca xuân mới vang lên
Mừng xuân, mừng Đảng xây nền tương lai
Biên cương, hải đảo ca bài
NẶNG SÂU NGHĨA TÌNH
Yêu thơ, yêu cảnh tìm nhau
Chung vui hội ngộ nặng sâu nghĩa tình
Yêu lan thầm nhớ mai xinh
Ngắm nàng ly liếc em quỳnh cạnh bên
Lập lòe đào, lịu làm duyên
Hải đường, hoa sứ đứng bên lộc vừng
Nắng xuân ong bướm tưng bừng
Du dương bay lượn thăm từng nhành hoa
Hương nhài, huệ, cúc ngát xa
Móng rồng ngào ngạt đượm đà dễ thương
Ngát thơm thiên lý, mộc hương
Ly vàng, ly đỏ vấn vương bạch hồng
Ngàn hoa cảnh đẹp đơm bông
Bạn thơ chúc phúc nắng hồng xuân khơi
Rượu mừng cạn chén đầy vơi
Lâng lâng vịnh cảnh đôi lời thơ ngân
Cây mai huynh tặng đầu xuân
Giàn lan hữu sửa quây quần bạn thơ.
DẠT DÀO TÌNH THƠ
Ngoài trời sầm sập mưa rơi
Nhìn ra trắng xóa đầy vơi hiên nhà
Ngày mai đến hẹn thơ ca
Đúng vào mùa hạn thật là nắng oi
Màu hoa phượng đỏ hết rồi
Sắp sang tháng bảy tiết trời đổi ngâu
Tuy rằng hạ, lắm sắc màu
Hội thơ bận rộn tìm nhau họp bàn
Mười hai tháng bảy đăng quang
Xung phong mời dự rộn ràng thơ ca
Thành công ngâm, hát, đàn, loa
Toàn phường tâm đắc thật là vui sao
Niềm tin xây dựng phong trào
Tăng nền văn hóa dạt dào tình thơ
Cùng nhau chung một ước mơ
Lại về hội tụ đón chờ ngày vui
Hai bảy tháng bảy đến rồi
Bó hoa tặng bạn trao lời bằng thơ
Tình sâu nghĩa nặng đâu ngờ
Người ngâm, chuyển thể, bài thơ, hát chèo
Niềm vui gấp bội bao điều
Nâng ly mừng chúc còn nhiều bài hay.
ĐẢM ĐANG TUYỆT VỜI
Chị em phụ nữ Việt Nam
Công dung ngôn hạnh đảm đang tuyệt vời
Noi gương truyền thống bao đời
Việc nhà, việc nước rạng ngời đẹp sao
Tấm gương anh dũng tự hào
Bà Trưng dẹp giặc ghi vào sử xanh
Bông hoa chị Sáu lừng danh
Mười cô Đồng Lộc vinh danh muôn đời
Đảm đang phụ nữ tuyệt vời
Chị người tổ trưởng, chị người bí thư
Thủy chung tần tảo sớm trưa
Việc nhà, việc nước nắng mưa chẳng sờn
Tự hào trung hiếu sắt son
Là ngày Quốc tế mãi còn tháng ba
Noi gương phụ nữ phường ta
Câu thơ Bác tặng vang xa, khải hoàn.
VỌNG CÂU HÁT CHÈO
(Viết về tác giả Phạm Văn Vượng)
Mấy người đòi bạn làm thơ
Riêng tôi thích bạn hát hò cho khuây
Liệu rằng có được không đây
Muốn vui buồn tủi những ngày tôi qua
Người ơi hãy cất giọng ca
Bỏ làn nhịp đuổi bạn ta đỡ sầu
Lới lơ, đào liễu, sắp cầu
Vào chùa, quan họ trao câu hẹn hò
Đa tài chắc bạn chẳng lo
Thơ ca gắn kết so đo làm gì
Hòa vào đàn, sáo diệu kỳ
Những chiều êm ả còn gì vui hơn
Xua đi mệt nhọc giận hờn
Hay ngày sinh hoạt, hội còn dài lâu
Mai sau dù có xa nhau
Tim còn văng vẳng vọng câu hát chèo.
TRỌN TÌNH NƯỚC NON
Thương anh chiến sĩ phi công
Đi làm nhiệm vụ mà không trở về
Nhận tin dân vẫn dõi nghe
Xót thương vô hạn bạn bè đợi trông
Anh là bộ đội phi công
Hẳn anh sẵn có tấm lòng sắt son
Biển trời bão tố sóng cồn
Gặp cơn nguy hiểm không sờn trí trai
Những mong tìm được thi hài
Đưa anh về chốn tuyền đài bình yên
Muôn đời ghi nhớ không quên
Hàng năm tháng sáu nhớ tên từng người
Nén nhang vái thắp vọng lời
Các anh yên nghỉ về nơi yên bình
Xin chia buồn với gia đình
Anh đi thanh thản trọn tình nước non.
EM MÃI LÀ BÔNG HOA THẮM ĐỎ
Phụ nữ Việt Nam tấm gương sáng lạn
Đã bao người làm cách mạng ngời soi
Hai Bà Trưng anh dũng đã cưỡi voi
Đánh Tô Định rụng rời lẩn náu
Trong trang sử các anh hùng con ghi dấu
Bông hoa Võ Thị Sáu cài đầu
Còn thắm mãi bên ngàn cây Côn Đảo
Và biết bao chị đã hi sinh trong chiến đấu
Ngã ba Đồng Lộc mười chị nằm sát thẳng hàng
Gương anh dũng sáng ngời còn mãi mãi vang
Tổ quốc ghi công bảng vàng chói lọi
Phụ nữ Việt Nam sánh cùng thế giới
Cuộc sống đời thường hướng tới tầm xa
Rất tự hào có ngày mồng tám tháng ba
Cùng chung hát bài ca phụ nữ
Em mãi là bông hoa thắm đỏ
Trang sử vàng rạng rỡ ánh vừng đông.
CÒN GÌ CẬY ĐÂY
Trâu đen sinh dưới đồng bằng
Ngày cày ruộng ải đêm nằm nhai rơm
Phì phò bỏm bẻm trong mồm
Thả rông gặm cỏ chiều hôm tìm về
Chủ nuôi dạy dỗ nếp nề
Ruộng sâu trâu nái câu vè xưa nay
Trâu rừng xưng bá cậy hay
Khoe sừng cánh ná dạ tày bình vôi
Cậy chi tài giỏi trâu ơi
Tuy rằng đôi mắt ốc nhồi không đen
Rừng hoang trâu vẫn thường quen
Thả phanh vùng vẫy đánh ghen cùng đàn
Gằm gằm hung dữ loài hoang
Tơi bời một trận vội vàng bỏ đi
Chọi trâu xem hội thường kỳ
Thua mang đi thịt còn gì cậy đây
Trâu rừng ta bảo nghe này
Hãy ngoan thuần thục ta bày mưu cho
Lạc đàn chớ ghé ọ to
Gặp ông hổ xám lần mò thịt ngay
Chưa tài đã cậy giỏi hay
Huênh hoang không mẹo bị ngay hổ vồ.
HÃY HIỂU RỘNG THÊM
Vợ khen anh rất yêu thơ
Nên anh quên hết, hững hờ cùng tôi
Giá như chỉ một thoáng thôi
Anh dành riêng chút nụ cười trao em
Hằng ngày cuộc sống êm đềm
Lời hay ý đẹp anh đem tặng nàng
Suốt ngày bút sách mơ màng
Hẹn hò iu ấp bàng hoàng đợi em
Vợ ơi! Hãy hiểu rộng thêm
Nàng này say đắm như trên mây trời
Buồn vui lúc rảnh rỗi chơi
Nhớ nàng tìm kiếm đôi lời cho khuây
Sẻ chia bè bạn ngất ngây
Sáo đàn giao hưởng lúc đầy lúc vơi
Nàng mà anh đợi vừa rồi
Là nàng thơ đấy em thời hiểu cho
Có ai mà bảo hẹn hò
Ngẩn ngơ là lúc tìm chưa được nàng
Yêu thơ ham thích đa mang
Như ngày anh đứng đầu làng đợi em.
VIẾT VỀ ANH NƠI THÀNH CỔ QUẢNG TRỊ
Anh là những chiến binh
Sinh ra từ đất Việt
Những tiếng hô vang, sẵn sàng bất diệt
Tinh thần anh dũng ấy
Cả đất nước ta đều đã biết
Các anh hùng không tiếc tuổi xanh
Khói lửa mịt mùng vây bọc các anh
Thành Quảng Trị khói bom ngùn ngụt
Cho tôi khóc anh bằng ngọn bút, vần thơ
Để ghi lại một thời đánh Mỹ xưa
Mẹ đã khóc lúc đưa anh ra trận
Nhưng vẫn tự hào không ân hận
Mấy lần tiễn con đi không đứa trở về
Mẹ vẫn ngắm hình các anh lặng lẽ
Bấm đốt tay tính tuổi của mỗi người
Anh út ra đi từ lúc tuổi hai mươi
Giờ nằm lại ở nơi Thành cổ
Ngày nghiệt ngã chắc mẹ còn vẫn nhớ
Cho con được cùng mẹ sẻ chia nức nở
Sự hy sinh của người mẹ Việt anh hùng
Con mẹ nghe theo tiếng gọi non sông
Anh đã hy sinh cho chồi đơm lộc biếc
Cho tiếng chim ca, cho đất nước thanh bình
Cả non sông ghi nhớ mãi công anh
Trên mảnh đất ngàn tấn bom dày xéo
Tôi thắp nén nhang gửi vào thành Quảng Trị
Nhờ gió đưa tới chỗ các anh nằm
Để có một lần tôi được tới viếng thăm.
CANH GIỮ BIỂN TRỜI
(Ơn người chiến sĩ hải quân)
Dạt dào sóng nước trùng khơi
Mênh mông biển cả chơi vơi tàu thuyền
Suối nguồn, sông chảy triền miên
Hòa vào biển biếc in trên mây trời
Sóng xô bờ cát đầy vơi
Nhấp nhô quần đảo ngàn đời xa xưa
Ai người dầu dãi nắng mưa
Ra khơi cứu nạn vớt đưa tới bờ
Có bao người lính cụ Hồ
Giang sơn gìn giữ cơ đồ bình an
Đảo xa canh giữ sẵn sàng
Việt Nam đổi mới đàng hoàng đẹp tươi
Công anh gìn giữ biển trời
CÂY CỎ MAY
“Tiếc thầm” lại nhớ cỏ may vương
Đứng đợi dầm mưa khắp nẻo đường
Chờ ngóng thân gầy không vị sắc
Thì thầm chạm phải vẫn còn thương
Tình đầu nhớ mãi không phai nhạt
Kỷ niệm ghi tâm suốt dặm trường
Bão tố cây may không ngả lướt
Cho người cảm hứng viết văn chương.
THẦY U TÔI
Trời vừa ló sáng rạng đông
Một sào thầy đã cầy xong gọn gàng
Trưa hè trời nắng chang chang
Bóc đay, cạo vỏ phơi mang nhập mà
Lá đay ngâm ruộng đồng nhà
Sợi đay nỏ trắng ngà ngà thầy vui
Mùa nào vụ ấy kịp thời
Nhờ nhiều kinh nghiệm tốt tươi mùa màng
Ruộng xong thầy lại đi sang
Thợ xây, thợ mộc bên làng làm thuê
Tối về đun rượu gạo quê
Máy bơm chống úng là nghề xưa nay
Chiều tắt nắng thước dao xây
Còn vương vôi trắng nhìn thầy sạm đen
Mặc cho mệt mỏi đã quen
Bàn tay chai sạn kề bên gia đình
Chín năm năm đất An Ninh
Bao nhiêu sương gió đầy mình thầy tôi
Nuôi con khôn lớn nên người
Gian lao vất vả chẳng lời kêu ca
Công thầy rộng lớn bao la
Chúng con chưa được chút mà đền ơn
Ước mong thầy mãi khỏe hơn
Cho đàn con được sớm hôm cậy nhờ.
MỪNG BỐ MẸ SONG THỌ
Chúc mừng song thọ tuổi ông bà
Con kính vần thơ tới bách gia
Cháu chắt hai miền mừng thọ cụ
Gửi thăm kính chúc tặng tình già
“Cổ lai” vui khỏe bên con cháu
“Xưa hiếm” mạnh giàu phúc thọ đa
Năm mùi đào mai khoe sắc rộ
Kính mừng song thọ tuổi mẹ cha.
NỐI VÒNG TAY CHUNG
Chiến tranh Mỹ phá Việt Nam
Còn gây chất độc da cam nặng nề
Đau thương nhân loại ê chề
Không sinh sản được những nghe mà buồn
Có con càng khổ tâm hơn
Mặt mày lệch lạc méo mồm vẹo tai
Dáng người đi chẳng giống ai
Vì cha nhiễm độc ở nơi chiến trường
Bao người bị cảnh đau thương
Đưa con chữa bệnh đồng lương cạn dùng
Càng nghèo vật chất long đong
Mong người đỡ chút nối vòng tay chung
Ít nhiều chia sẻ cộng đồng
Vơi đi sầu muộn tấm lòng làm cha
Tình thương từ thiện bao la
Bác Hồ luôn dạy dân ta kết đoàn.
CƠI ĐỰNG TRẦU
Anh khoe nông nổi giếng khơi
Chê em sâu sắc như cơi đựng trầu
Cơi đựng trầu đón dâu muôn ngả
Tay nâng niu kính cả trình lên
Họ hàng nội ngoại bốn bên
Mắt nhìn đăm đắm dõi trên cơi trầu
Tuy anh là cái giếng sâu
Vẫn nguyên nằm đó đợi câu cổ truyền
Những mong để được người khen
Cầu trời mưa xuống nước lên khỏi thành
Hãy nằm đợi đó hỡi anh
Cơi em đủ nước chè xanh để mời
Cần chi dùng nước giếng khơi
Nhà nhà nước sạch đến nơi đủ đầy
Cơi sơn vàng thiếp đỏ dầy
Trầu têm cánh phượng khéo tay chào mời
Lời vàng trao tặng muôn nơi
Đừng chê nông cạn dùng lời khinh khi.
XIN GHI TẠC DẠ
Ngâm thơ tôi vốn không hay
Được lên thể hiện trình bày bài thơ
Thâm tâm rạo rực muốn nhờ
Anh là ca sĩ ngâm cho một bài
Giọng cao ấm vọng, ngân dài
Đã từng nổi tiếng khán đài ngợi khen
Ngập ngừng không dám nói lên
Còn đang suy nghĩ, số hên gặp rồi
Họp xong anh đã nhận lời
Còn lo chỉnh sửa kịp thời in cho
Vui mừng thôi khỏi phải lo
Cảm ơn anh chẳng đắn đo ngại ngùng
Nhiệt tình vì bạn trùng phùng
Xin ghi tạc dạ, hẹn cùng tri ân.
MUÔN NƠI LƯU TRUYỀN
(Viết về nhà thơ Bành Thông sau
khi được tin ông đã qua đời)
Tiếng thơ ông để cho đời
Lời vàng gửi khắp muôn nơi giữ gìn
Một đời giữ trọn niềm tin
Vần thơ lục bát bay nghìn trùng khơi
Chương trình nghệ thuật phát rồi
Xây nền văn học lớp người mai sau
Ba miền sum họp tình sâu
Gieo vần kết tứ trao câu tỏ bày
Đâu ngờ có buổi hôm nay
Nhà thơ an nghỉ hồn bay thiên đàng
Ngày thơ lục bát còn vang
Tâm hồn thi sĩ đăng quang đời thường
Lòng thành bái vọng nén hương
Tỏ niềm tôn kính xót thương vô cùng
Trăm sông về với biển đông
Vòng quay tạo hóa, con rồng cháu tiên.
VIẾT VỀ NHÀ THƠ NGUYỄN NGỌC XUYÊN
(Nhân dịp nhà thơ được lên sóng
Truyền hình VOV)
Cụ nay tuổi bát tứ tuần
Thơ còn phong phú đương xuân nở vàng
“Thương cha”, “Lòng mẹ” in trang
Nhà thơ đã được đăng quang truyền hình
Ngọc Xuyên hưởng ánh bình minh
Chữ trung, chữ hiếu gia đình vẹn hai
Tổ tiên tôn kính, phù tài
Tâm hồn thi sĩ mấy ai sánh bằng
“Thương cha” lặn lội quanh năm
“Nuôi con nuôi cháu vẫn chăm vẫn chiều”
“Nhớ mẹ hắt dáng liêu xiêu”
Lời thơ ấn tượng răn điều thế gian
Còn nhiều bài viết song toàn
Đúng là thi sĩ Việt Nam, con Rồng
Cháu Tiên nối dõi cha ông
Cuộc đời nếm đủ thù trong, giặc ngoài
Đã từng cơm sắn độn khoai
Đã từng đánh rọ đầm ngoài, đồng xa
Đã từng nhịn đói tháng ba
Hằn trong trí nhớ vỡ òa vào thơ
Tám tư năm đến bây giờ
Lời vàng gửi lại vần thơ lưu truyền
Mai sau con cháu không quên
“Chương trình nghệ thuật” khắc tên cụ rồi
Tấm gương để lại sáng ngời
Dạy cho con cháu đời đời noi theo.
VỊNH
NÊN MỘT SỐ BÀI THƠ TRONG TẬP THƠ “ÂM VANG NGÀY ẤY” TÁC GIẢ TRẦN THỊ THỀM
“Đông về” thời tiết hanh khô
Ngắm người “Phụ nữ ven đô” hao gầy
“Âm vang ngày ấy” còn đây
“Dòng sông tình mẹ” tràn đầy yêu thương
“Nhớ ngày nhập ngũ” lên đường
“Ngỡ ngàng” bè bạn sân trường tiễn nhau
“Thời gian như nước qua cầu
“Chiều quê”, “Ngày ấy” nói câu hẹ thề
“Đôi dòng cảm nghĩ” chân quê
“Ngày xuân thắm Bác” con về dâng hoa
“Chữ tâm” giữ trọn đạo nhà
“Mẹ ơi” con phải đi xa diệt thù
Tiết trời se lạnh “Đêm thu”
“Nhớ quê” nhìn đám sương mù phân vân
Cho dù “Cuộc sống trầm luân”
“Quê hương” in đậm mười phần tốt tươi
Ngày “Mừng thọ mẹ chín mươi”
“Tình quê” tình mẹ, tình đời vấn vương
“Hương quê” quấn quýt dặm trường
Để “Tình trọn vẹn” yêu thương cả đời
Lòng mẹ “Rộng tựa biển khơi”
Dù cho góc bể chân trời vẫn “Yêu”.
Kính
tặng bác Thềm
Hoàng Văn Đãng
TỪNG GIỜ ĐỔI THAY
An Ninh cha mẹ sinh ra
Con đê bao giữ vòng qua cánh đồng
Tốt tươi ngô mía ven sông
Đường làng dải nhựa lượn vòng khắp nơi
Quê em đẹp lắm anh ơi
Mùa về thảm lúa óng trời phía Tây
Quyện màu ngói đỏ tường xây
Xuân về hương bưởi rụng đầy góc sân
Xin mời anh ghé một lần
Để em dải chiếu từ sân đón vào
Mời anh chén rượu ngọt ngào
Men quê hương gạo sẵn trao ân tình
Nhãn cùi bưởi đỏ chè xanh
Hàng cây rợp bóng tre quanh rì rào
Cá bơi gợn sóng dưới ao
Câu con cá trắm rán xào làm riêu
Mẻ thơm nấu với chuối tiêu
Bữa cơm đạm bạc mà siêu lòng người
Hà Nam là đất quê tôi
Châu Giang uốn lượn ngọt bùi ngàn xưa
Quê hương gửi gắm trang thơ
Ngàn hoa ngời sáng từng giờ đổi thay.
QUẬN LONG BIÊN TỎA SÁNG
Xuân sang ríu rít tiếng chim ca
Quất đỏ, đào, mai đến mọi nhà
Khắp phố tưng bừng vui đón Tết
Giao thừa trên Quận bắn pháo hoa
Lên tầng đôi mắt dõi nhìn xa
Hà Nội bầu trời sáng pháo hoa
Tự nhủ lòng mình. Ôi! Đẹp quá
Long Biên đổi mới chuyển nhanh đà
Thấm thoắt mười hai năm đã trôi
Long Biên đổi mới lắm người ơi
Em thơ áo trắng vào trường học
Trường rộng thênh thang rộn tiếng cười
Nối liền đường nhựa khắp muôn nơi
Thông thoáng giao thông đỡ tắc rồi
Vòng đến chung cư vào Quận ủy
Hàng cây xanh mát bạn thăm chơi
Khắp phố cao tầng mái đỏ tươi
Người dân Hiến pháp thuộc lâu rồi
Văn minh, văn nghệ giao lưu giỏi
Ý Đảng, lòng dân rất hợp thời
Siêu thị đông vui đẹp mắt người
Nâng cao đời sống đủ thảnh thơi
Ai về Hà Nội sang thăm Quận
Tỏa sáng Long Biên đẹp rạng ngời.
BÌNH LỤC QUÊ EM
Em sinh ở đất An Ninh
Cùng quê Bình Lục chúng mình anh ơi
Châu Giang bãi mía ngọt bùi
Em còn nhớ củ sắn lùi cùng chia
Gánh từ Bình Mỹ mang về
Đi qua Ngọc Lũ, Bồ Đề, Hưng Công
Là nơi di tích trống đồng
Đoạn thơ ghi tạc trong lòng từ lâu
“Bình Lục là chốn Chung Châu
Ngàn thu khí vượng nhuộm màu nước non
Giang Khê bốn mặt vuông tròn
Lục hình ở giữa có hòn núi cao”
Hỡi anh người viết năm nào
Mà nay người có khắc vào sử xanh
Gương tô vẻ đẹp quê anh
Dòng sông uốn lượn như tranh tuyệt vời
Nhãn cùi, bưởi đỏ tốt tươi
Ngô non đầy bãi công người lo chăm
Hẹn ngày em sẽ về thăm
Gặp phiên chợ Chủ nón khăn làm quà
Cùng ăn nếp ếp bánh đa
Ghé về chợ Vọc đậm đà rượu ngon
Men quê vị ngọt lại thơm
Mùa nào thức ấy dẻo cơm gạo mùa
Quê mình đổi mới khác xưa
Người xe tấp nập sớm trưa đi về
Gửi hồn say đắm tình quê
Đổi thay cuộc sống say mê lòng mình
Cho em gửi chút duyên tình
Lưu vào trang sách bình minh rạng ngời.
GÓP VÀO TIẾNG THU
Thu sang đỏ mọng quả hồng
Trời hanh se lạnh trái bòng vàng da
Cười khoe thơm phức chùm na
Thu đưa thánh thót chim ca trên lầu
“Tiếng thu” là tập thơ đầu
Âm vang hòa quyện thẳm sâu hương đồng
Tiếng thu khơi dậy trong lòng
Vỗ về nhịp sóng trên sông đang chèo
Đã yêu xin hãy buông neo
Mà đem tâm huyết, thăng, gieo, kết vần
Đừng lo mình quá nghèo văn
Được cùng vui, góp một phần “Tiếng thu”
Bao điều sâu lắng từ xưa
Những là vẻ đẹp ước mơ cuộc đời
Chẳng còn bịn rịn người ơi
Thăng hoa kết trái trao lời vào thơ.
THĂM NGHĨA TRANG TRƯỜNG SƠN
Heo may se sắt chiều đông
Trường Sơn lặng gió lạnh lùng nghĩa trang
Mộ xây san sát từng hàng
Tìm anh chưa thấy bàng hoàng nhìn quanh
Cái hồi sung sức tuổi xanh
Nhớ ngày đoàn xã tiễn anh lên đường
Người đi kẻ ở vấn vương
Nghẹn ngào bịn rịn lẽ thường chia tay
Anh mang nhựa sống hăng say
Xông pha chiến đấu những ngày sục sôi
Hy sinh anh dũng tuyệt vời
Tin như sét đánh rụng rời mẹ thương
Chúng em ở tại quê hương
Đón ngày giải phóng rợp đường cờ bay
Em xin thắp nén hương này